Con đường kỷ niệm T_T
2 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Con đường kỷ niệm T_T
Tôi và bạn, mỗi người giờ đây đã có 1 con đường riêng của mình.
Thật khó có thể tin được chúng ta đã từng cùng đi chung trên 1 con đường bạn nhỉ? Giờ đây đã quyết định sẽ không gặp nhau nữa, con đường của chúng ta đã rẽ sang hai hướng hoàn toàn khác biệt, và tôi biết, bạn sẽ tốt hơn rất nhiều nếu không có tôi hiện diện trên lối đi của bạn. Cuộc sống luôn tiếp diễn, và dù không muốn, tôi vẫn phải tiếp tục bước tiếp đường đi của mình, dù rằng không có bạn kề bên…
Nhưng bạn biết không?
Tôi còn có 1 con đường nữa bạn ạ, một con đường chứa những ký ức đẹp của 2 chúng ta.
Trên con đường đó, 1 mình tôi vẫn âm thầm lặng lẽ bước đi.
Trên con đường đó, từng ngày tôi lang thang để gom nhặt những vụn vặt của ký ức, để chắp vá nên thành những hoài niệm mơ hồ.Những hoài niệm về cái thời tôi và bạn có nhau, cùng chia sẻ cho nhau thật nhiều, chỉ đơn giản là những nụ cười, những ánh mắt quan tâm đến nhau, những tin nhắn ngắn ngủi nhưng chất chứa đầy yêu thương, cũng đủ làm cho tim nhau ấm lại. Tôi đã yêu bạn từ những điều giản dị như thế. Đã xa thật rồi bạn nhỉ?
Trên con đường đó, tôi lặng lẽ ngồi ghép lại những mảnh vỡ của con tim, dù rằng những mảnh vỡ ấy đã cho tôi rất nhiều vết cứa không thể lành… Vì chúng không thể lành, hay vì bản thân tôi đã quá cố chấp, không muốn những vết thương đó mất đi, vì sợ phải đón nhận những vết thương mới?
Trên con đường đó, tôi trải qua những đêm mất ngủ, khẽ thì thầm gọi tên bạn trong vô vọng, vì biết bạn đang ở 1 thế giới thật xa, khi tôi càng muốn đến gần, thì khoảng cách dường như càng trở nên xa vời hơn gấp nhiều lần. Biết đâu sẽ có 1 lần, ít ra là trong vô thức, bạn sẽ nghe tôi gọi tên bạn chứ?
Và cũng trên con đường đó bạn ạ, tôi ngồi viết nên những lá thư thật dài, nhưng không bao giờ dám gửi. Những lá thư chứa thật nhiều những tình cảm chân thành, những hy vọng về một ngày mai, một lần nữa, tôi và bạn lại cùng nhau bước đi chung trên một con đường, cùng nhau sẻ chia những niềm hạnh phúc, cùng nhau làm vơi đi những nỗi buồn .
Con đường đó là nơi tôi tìm đến, để có thể tạm thời trút bỏ đi vẻ ngoài lạnh lùng của mình, để có thể cho phép những giọt nước mắt tự do tuôn rơi, để có thể tự do thể hiện những cảm xúc phải che đậy của mình, vì tôi không bao giờ muốn yếu đuối trước những người không hiểu mình bạn ạ.
Trước giờ, tôi yêu mưa, dù mưa luôn mang đến cho tôi 1 cảm giác buồn da diết, nhưng tôi vẫn yêu mưa. Trong cơn mưa tôi được thả mình theo những tâm sự riêng, tìm thấy được sự bình yên thanh thản trong những nỗi buồn thật da diết đó. Nhưng bỗng nhiên, hơn lúc nào hết, giờ đây tôi ghét mưa bạn ạ. Mưa làm tôi thấy cần biết bao 1 hơi ấm, cần biết bao một điểm tựa thương yêu, cần biết bao một gương mặt thân quen. Và tôi ghét mưa, vì nó làm tôi cảm nhận thật rõ một nỗi đau, một nỗi đau nơi lồng ngực bên trái. Và con đường ấy là nơi duy nhất mà tôi có thể tìm đến, là chỗ trú mưa duy nhất…
Tôi yêu bạn, cũng như tôi yêu mưa như vậy đấy, và tôi ghét bạn, cũng như tôi đã ghét mưa như vậy đấy. Con tim như nghẹn lời, muốn được nói tôi yêu bạn biết bao nhiêu, tôi cần bạn nhiều như thế nào, và tôi ghét bạn vì tôi yêu bạn nhiều như thế nào…
Nhưng bạn biết không, tôi vẫn tin rằng, 1 ngày nào đó, bạn sẽ quay về với tôi
Tôi sẽ từng ngày gom những ấm áp mà ta đã có, để sưởi ấm những tháng ngày giá lạnh khi không có bạn kề bên.
Tôi sẽ từng ngày lượm lặt những ký ức thật đẹp của 2 chúng ta, để trang hoàng cho vẻ buồn của con đường khi bạn chưa trở về.
Tôi sẽ từng ngày tập trung lại những nụ cười bạn đã cho tôi, để làm vơi đi những giọt nước mắt khi tôi nhớ về bạn
Tôi sẽ từng ngày thu nhặt những tia nắng, để một ngày kia, khi cơn mưa lạnh giá đã tạnh, bạn sẽ trở về, con đường của chúng ta tràn ngập những ánh nắng thật đẹp, bạn nhỉ?
Tôi sẽ chờ bạn…
Từng giây…
Từng phút…
Từng giờ…
Từng ngày…
Từng tháng…
Từng năm…
Và mãi mãi…
Có thể lúc này, bạn đang đi trên 1 con đường kỷ niệm của riêng mình.
Còn tôi, sẽ vì bạn mà tiếp tục bước đi trên con đường kỷ niệm của chúng ta.
Biết chăng ở cuối con đường dài vô tận này, tôi sẽ gặp lại bạn chứ?
... ơi…
Thật khó có thể tin được chúng ta đã từng cùng đi chung trên 1 con đường bạn nhỉ? Giờ đây đã quyết định sẽ không gặp nhau nữa, con đường của chúng ta đã rẽ sang hai hướng hoàn toàn khác biệt, và tôi biết, bạn sẽ tốt hơn rất nhiều nếu không có tôi hiện diện trên lối đi của bạn. Cuộc sống luôn tiếp diễn, và dù không muốn, tôi vẫn phải tiếp tục bước tiếp đường đi của mình, dù rằng không có bạn kề bên…
Nhưng bạn biết không?
Tôi còn có 1 con đường nữa bạn ạ, một con đường chứa những ký ức đẹp của 2 chúng ta.
Trên con đường đó, 1 mình tôi vẫn âm thầm lặng lẽ bước đi.
Trên con đường đó, từng ngày tôi lang thang để gom nhặt những vụn vặt của ký ức, để chắp vá nên thành những hoài niệm mơ hồ.Những hoài niệm về cái thời tôi và bạn có nhau, cùng chia sẻ cho nhau thật nhiều, chỉ đơn giản là những nụ cười, những ánh mắt quan tâm đến nhau, những tin nhắn ngắn ngủi nhưng chất chứa đầy yêu thương, cũng đủ làm cho tim nhau ấm lại. Tôi đã yêu bạn từ những điều giản dị như thế. Đã xa thật rồi bạn nhỉ?
Trên con đường đó, tôi lặng lẽ ngồi ghép lại những mảnh vỡ của con tim, dù rằng những mảnh vỡ ấy đã cho tôi rất nhiều vết cứa không thể lành… Vì chúng không thể lành, hay vì bản thân tôi đã quá cố chấp, không muốn những vết thương đó mất đi, vì sợ phải đón nhận những vết thương mới?
Trên con đường đó, tôi trải qua những đêm mất ngủ, khẽ thì thầm gọi tên bạn trong vô vọng, vì biết bạn đang ở 1 thế giới thật xa, khi tôi càng muốn đến gần, thì khoảng cách dường như càng trở nên xa vời hơn gấp nhiều lần. Biết đâu sẽ có 1 lần, ít ra là trong vô thức, bạn sẽ nghe tôi gọi tên bạn chứ?
Và cũng trên con đường đó bạn ạ, tôi ngồi viết nên những lá thư thật dài, nhưng không bao giờ dám gửi. Những lá thư chứa thật nhiều những tình cảm chân thành, những hy vọng về một ngày mai, một lần nữa, tôi và bạn lại cùng nhau bước đi chung trên một con đường, cùng nhau sẻ chia những niềm hạnh phúc, cùng nhau làm vơi đi những nỗi buồn .
Con đường đó là nơi tôi tìm đến, để có thể tạm thời trút bỏ đi vẻ ngoài lạnh lùng của mình, để có thể cho phép những giọt nước mắt tự do tuôn rơi, để có thể tự do thể hiện những cảm xúc phải che đậy của mình, vì tôi không bao giờ muốn yếu đuối trước những người không hiểu mình bạn ạ.
Trước giờ, tôi yêu mưa, dù mưa luôn mang đến cho tôi 1 cảm giác buồn da diết, nhưng tôi vẫn yêu mưa. Trong cơn mưa tôi được thả mình theo những tâm sự riêng, tìm thấy được sự bình yên thanh thản trong những nỗi buồn thật da diết đó. Nhưng bỗng nhiên, hơn lúc nào hết, giờ đây tôi ghét mưa bạn ạ. Mưa làm tôi thấy cần biết bao 1 hơi ấm, cần biết bao một điểm tựa thương yêu, cần biết bao một gương mặt thân quen. Và tôi ghét mưa, vì nó làm tôi cảm nhận thật rõ một nỗi đau, một nỗi đau nơi lồng ngực bên trái. Và con đường ấy là nơi duy nhất mà tôi có thể tìm đến, là chỗ trú mưa duy nhất…
Tôi yêu bạn, cũng như tôi yêu mưa như vậy đấy, và tôi ghét bạn, cũng như tôi đã ghét mưa như vậy đấy. Con tim như nghẹn lời, muốn được nói tôi yêu bạn biết bao nhiêu, tôi cần bạn nhiều như thế nào, và tôi ghét bạn vì tôi yêu bạn nhiều như thế nào…
Nhưng bạn biết không, tôi vẫn tin rằng, 1 ngày nào đó, bạn sẽ quay về với tôi
Tôi sẽ từng ngày gom những ấm áp mà ta đã có, để sưởi ấm những tháng ngày giá lạnh khi không có bạn kề bên.
Tôi sẽ từng ngày lượm lặt những ký ức thật đẹp của 2 chúng ta, để trang hoàng cho vẻ buồn của con đường khi bạn chưa trở về.
Tôi sẽ từng ngày tập trung lại những nụ cười bạn đã cho tôi, để làm vơi đi những giọt nước mắt khi tôi nhớ về bạn
Tôi sẽ từng ngày thu nhặt những tia nắng, để một ngày kia, khi cơn mưa lạnh giá đã tạnh, bạn sẽ trở về, con đường của chúng ta tràn ngập những ánh nắng thật đẹp, bạn nhỉ?
Tôi sẽ chờ bạn…
Từng giây…
Từng phút…
Từng giờ…
Từng ngày…
Từng tháng…
Từng năm…
Và mãi mãi…
Có thể lúc này, bạn đang đi trên 1 con đường kỷ niệm của riêng mình.
Còn tôi, sẽ vì bạn mà tiếp tục bước đi trên con đường kỷ niệm của chúng ta.
Biết chăng ở cuối con đường dài vô tận này, tôi sẽ gặp lại bạn chứ?
... ơi…
hajimemashite- Tiềm năng hé lộ
- Tổng số bài gửi : 19
Năng động : 50207
Trí Lực : 0
Join date : 07/03/2011
Re: Con đường kỷ niệm T_T
bạn copy hay bạn tự viết thế? (mình hỏi thế thui chứ ko có ý gì chê bạn đâu nha!)
nếu bạn tự viết thì đây là tâm sự thật và bạn viết văn rất là hay ! \m/
mình cũng giống như bạn thui mà! trong đời ai cũng có nhìu đường đi, khó mà chọn lựa lắm, đôi khi sự lựa chọn đó là đúng cũng có khi sai. bạn hãy vững tin vào con đường bạn đã chọn, mình tin bạn đã đi đúng đường. quan trọng là bạn có niềm tin vao chính mình ! bây giờ mình đi trên đường mình chọn ko có người đó, cũng có buồn gì đâu! vẫn bình thường mà! \m/
nếu bạn tự viết thì đây là tâm sự thật và bạn viết văn rất là hay ! \m/
mình cũng giống như bạn thui mà! trong đời ai cũng có nhìu đường đi, khó mà chọn lựa lắm, đôi khi sự lựa chọn đó là đúng cũng có khi sai. bạn hãy vững tin vào con đường bạn đã chọn, mình tin bạn đã đi đúng đường. quan trọng là bạn có niềm tin vao chính mình ! bây giờ mình đi trên đường mình chọn ko có người đó, cũng có buồn gì đâu! vẫn bình thường mà! \m/
do`i_la`_phu`_du- Tiềm năng hé lộ
- Tổng số bài gửi : 36
Năng động : 50224
Trí Lực : 0
Join date : 05/03/2011
Age : 25
Đến từ : chua bi't, de hoi ma' da~
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết